hóng shù
红树
yī shēng nán yàn yǐ xiān hóng, shén nǚ shuāng fēi yè yè tóng.
一声南雁已先红,神女霜飞叶叶同。
zì shì gū gēn fēi nuǎn dì,
自是孤根非暖地,
mò jīng tā mù nài qiū fēng.
莫惊他木耐秋风。
nuǎn yān sàn qù yīn quán báo, míng yuè lín lái yǐng bàn kōng.
暖烟散去阴全薄,明月临来影半空。
zhǎng yì dòng tíng qiān wàn shù, zhào shān héng pǔ xī yáng zhōng.
长忆洞庭千万树,照山横浦夕阳中。
一声南雁已先红,神女霜飞叶叶同。自是孤根非暖地,莫惊他木耐秋风。暖烟散去阴全薄,明月临来影半空。长忆洞庭千万树,照山横浦夕阳中。